“Mấy người đang làm trò hề gì vậy, đại hổ đều sắp chạy tới mà mấy người còn không chịu chạy nhanh lên, là muốn làm đồ ăn cho nó hả?”
“Chạy nhanh lên! Ai nha! mấy người sắp làm ta tức chết rồi!”
Lương Nguyên thở hổn hển nói với bon họ: “Thật ngại quá, trong đội ngũ của bọn ta còn có con nít với người bệnh, mọi người lại còn mệt mỏi nên không chạy nhanh được.”
Kim phụ gấp đến độ ho khan: “Khụ khụ, khụ, hai người chạy chậm lại một chút, giúp chúng ta với, khụ, bệnh cũ của ta lại tái phát rồi, ta thật sự không muốn chết a, khụ khụ!”
Lương Nguyệt với Kim Kiều cũng khóc tới nỗi nước mắt nước mũi dính đầy mặt: “Thúc thúc cứu mạng với! Bọn con sợ quá huhu!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây