“Có người đi qua nơi này, xem ra đã có ai đó vào núi trước rồi, nhưng không phải đi cùng một lối vào với chúng ta.” Lương Nguyên đưa mắt nhìn xung quanh nói.
Dương Đà sơn rất lớn, có rất nhiều lối vào, dưới chân núi cũng không phải chỉ có một ngôi làng, cho nên có người vào núi cũng không có gì lạ.
Một khi con người ta đã bị ép tới đường cùng, thì cho dù cái nơi cuối cùng đó có nguy hiểm như thế nào thì họ cũng sẽ liều một lần.
“Lòng người khó đoán, chúng ta không biết mấy người vào núi phía trước là người như thế nào, để tránh xảy ra tranh chấp, chúng ta không nên đi chung một đường với họ.” Lương Nguyên nói.
Mấy người Kim Dục cũng nghĩ như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây