“Sao con mê xem diễn kịch thế chứ?” Kim Dục vươn tay xoa cái đầu nhỏ của An An: “Con phải học cách che chở đệ đệ muội muội, đương nhiên, đệ đệ muội muội cũng phải bảo vệ, ba các con cần hỗ trợ lẫn nhau.”
An An nghiêng cái đầu nhỏ, hoàn toàn nghe không hiểu.
Lúc này, chim cắt bay vào trong viện, Kim Dục đi ra ngoài nhìn, mắt chim cắt sáng lên, dịu ngoan nhảy về phía nàng.
Bên trên chân phải của nó đang cột một ống trúc nhỏ.
“Thanh, Thanh...” Ba em bé thấy chim cắt, chỉ vào nó thích thú cười lên, dùng cả hai tay muốn leo ra khỏi cửa đi chơi, Kim mẫu vội mỗi tay bế một đứa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây