Hoàng thượng không bị đánh, bánh ngọt cũng chưa ăn hết, mỗi loại ăn miếng đã khiến ông ấy đủ no, bánh ngọt còn lại giữ lại một nửa, còn lại tặng cho thái hậu.
Phúc Thuận vẫn không được ban ân.
Bên này, Cảnh Hằng về đến nhà, mới vừa vào cửa đã bị Cảnh phụ kéo đi nói chuyện: “Lần này ra ngoài mua được bao nhiêu rượu nho và bánh trứng muối chảy giòn tan?”
Cảnh Hằng nói: “Rượu nho một ngàn bình, bánh trứng muối chảy giòn tan hai ngàn cân. Cha, không phải con không muốn mua nhiều, mà là hai thứ món này, ở Minh quốc cũng giới hạn số lượng, không phải con muốn mua bao nhiêu là có thể mua bấy nhiêu.”
Mắt Cảnh phụ trợn tròn: “Chỉ một ngàn bình à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây