Lúc hai người tới cửa nhà, vừa khéo gặp phải Vương Tam Văn đã say khướt.
“Cha.” Tiểu nam hài chạy tới ôm chặt hắn ta.
Vương Tam Văn mơ mơ màng màng nhìn thấy mặt của cậu bé, cười ngây ngô giây lát, nói: “Nhi tử, nhi tử của cha, nào, đỡ cha.”
Tiểu nam hài ngoan ngoãn đỡ hắn ta, Điền Tú Tú đi tới giúp đỡ nhi tử đỡ Vương Tam Văn, nói: “Không biết uống ít chút sao?”
Vương Tam Văn trừng mắt với nàng ấy một cái: “Nàng lắm chuyện, ta thấy vui, quốc cữu cưới thê tử, việc vui biết mấy, ta uống nhiều một chút thì đã sao? Có thể được uống rượu mừng của hoàng tộc, là vinh hạnh to lớn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây