Cao Vĩnh Khang nghe vậy thì người cứng lại, nói: “Ngươi nói không sai, phụ hoàng ta rất thương ta, khẳng định hắn sẽ báo thù cho ta, phái người đến tiến đánh các ngươi. Nếu người phái tới là đại hoàng huynh ta, đợi hắn tiêu diệt Minh quốc các ngươi, lập công lớn, phụ hoàng ta khẳng định sẽ coi trọng hắn, sẽ lập hắn làm thái tử, nhưng mà phụ hoàng lại bởi vì cái chết của ta, thương tâm quá độ, bệnh nặng quấn thân, đại hoàng huynh ta soán vị bất cứ lúc nào, đến lúc đó toàn bộ thiên hạ Chiếu quốc đều sẽ rơi vào trong tay hắn, ghê tởm, dã tâm hắn đáng chết!”
Khóe miệng Lương Nguyên giật một cái, thái tử ngu xuẩn, ngươi suy nghĩ hay lắm.
Hắn gật gật đầu, tiếp tục dối gạt: “Đúng đúng đúng, ngài nói không sai, đại hoàng huynh của ngài là kẻ giảo hoạt.”
Cao Vĩnh Khang lại chửi: “Phụt! Hắn chính là đồ văn nhã bại hoại do cung nữ rửa chân sinh!”
Hắn quay người, kích động nhìn Lương Nguyên: “Vị đại nhân này, hôm nay nhờ có ngươi đánh thức, nếu không cô sẽ mắc mưu của đại hoàng huynh rồi, Minh quốc các ngươi đã cứu cô, cô vô cùng cảm kích.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây