Kim Dục và Lương Nguyên vừa đến, chỉ nghe thấy lời này của Đinh Đạt, Kim Dục cười nói: “Trái cây rau quả mới là thực dụng nhất, chúng ta là người nhà nông, trồng mấy thứ hoa cỏ cây cối chỉ có thể nhìn không thể ăn làm cái gì, muốn trồng thì trồng cái ăn được, hoa mà rau quả nở đã rất đẹp.”
Nhìn thấy hai người bọn họ đến đây, người vây xem đều nhường đường, miệng cung kính hô hào tham kiến hoàng thượng và hoàng hậu, Kim Dục và Lương Nguyên thân thiện cười vẫy tay với dân chúng, đi đến trước mặt mấy người Đinh Đạt, ngẩng đầu nhìn trang viên lớn trước mắt.
Trang viên nhà bọn họ không to lớn bằng trang viên của những người giàu có của rất nhiều quốc gia bên ngoài, cũng không hoa lệ sang quý bằng bọn họ, nhưng đâu đâu cũng mang hơi thở nông thôn, mỗi một bức hoạ khắc trên tường, mỗi một họa tiết điêu khắc trên cửa đều là kiệt tác tỉ mỉ của đoàn người Đinh Đạt, những điêu khắc trang trí này không phải hoàn mỹ nhất, nhưng mà đẹp mắt nhất, đây là nhà ngói gạch xanh lớn đầu tiên của Minh quốc.
Kim Dục cảm thán nói: “Chỉ nhìn ngoài đã thấy rất đẹp, ta nóng lòng muốn vào xem rồi.”
Lương Nguyên nói: “Vậy đừng đứng bên ngoài nữa, đi vào dạo một vòng đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây