Kim Dục và Lương Nguyên quay đầu, nhìn thấy đám người đã nhường ra một con đường, trâu rừng vương chở Tuyết Đoàn với vẻ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang đi về phía bọn họ, hai người thấy mà không nhịn được cười ra tiếng.
Kim Dục che miệng cười: “Sao hai đứa lại tới đây? Không phải đang ở trên núi sao?”
Ngay từ đầu vốn muốn dẫn trâu rừng vương và Tuyết Đoàn đến chung, nhưng dạo gần đây hai con vật này cứ ở suốt trên núi, Kim Dục không quan tâm nữa, tùy bọn nó thích rong chơi sao thì rong chơi, lúc ra cửa cũng không đi gọi chúng nó, nào ngờ hai con vật này lại tự mình đến lúc này.
“Bò....ò...!” Trâu rừng vương vừa đến trước mặt Kim Dục, đã đi vòng quanh nàng.
Điềm nhân, hôm nay ngươi đổi sang lớp da lông này đẹp quá, nếu không phải ngửi thấy mùi trên người ngươi, lão ngưu ta suýt không nhận ra ngươi rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây