Giờ Mão ba khắc hôm sau, hai chiếc thuyền mới chậm rãi ra sương mù quỷ, Kim Dục đứng ở đầu thuyền, giương mắt nhìn phía trước, chỉ thấy ngoài hai trăm thuớc trên mặt biển, đang có mười mấy chiếc thuyền lầu rất lớn, mỗi một chiếc thuyền, thuyền đều lớn gấp hai ba lần người Nhật Nguyệt, trên thuyền cắm đại diện, ghi rõ thuộc hiệu buôn và quốc gia nào.
Mỗi lần nhìn thấy những chiếc thuyền này, người Nhật Nguyệt đều sẽ rất hâm mộ, lúc này ngay cả Kim Dục và Kim phụ, cũng lộ ra vẻ hâm mộ giống vậy.
Nếu bọn họ cũng có thuyền lớn, oai phong như này, thì có thể tự do đi các quốc gia kinh thương mọi lúc mọi nơi, còn có thể làm rất nhiều thuyền chở khách, để các tộc nhân có thể ngồi thuyền để du ngoạn bốn phía, đáng tiếc, bọn họ tạo không ra dạng này thuyền lớn.
“Đến rồi! Lại đây, ta nhìn thấy thuyền của Nhật Nguyệt Tộc!” Bên trên một chiếc thuyền lớn, hộ vệ đang buồn ngủ đã nhìn thấy thuyền bước ra từ trong sương mù dày đặc, vội vàng hô lớn tiếng thông báo những người khác trên thuyền.
Trên thuyền lớn khác, cũng có người phát hiện thuyền của bộ lạc Nhật Nguyệt, trong nháy mắt trên thuyền đã trở nên ồn ào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây