Những người bán gia súc này còn không cho cò kè mặc cả, nói giá bao nhiêu là bao nhiêu đó, không mua thì đứng một bên, rất chảnh chọe, không hề biết cách ăn nói với khách.
Bất kể bảy người Kim Dục nói thế nào, những người bán súc cũng không giảm giá, bọn họ thà mang đám con con về nuôi trong nhà chết thì thôi, chứ không bán rẻ đi.
Bảy người Kim Dục cực kỳ cạn lời, suy nghĩ liên tục, cuối cùng vẫn là mua lại gà, vịt, ngỗng, heo con, một nhà Kim Dục rất quan trọng việc nuôi dưỡng gia súc nên là nhà mua nhiều nhất, gà con năm mươi con, vịt ba mươi con, ngỗng tám con, heo hai con, Kim gia mua hai con heo con, hai mươi con gà, mười lăm con vịt, năm con ngỗng.
Lương gia chỉ có một mình Lương Nguyệt đi chợ, cô bé đã không ngốc này rất yêu sạch sẽ, cảm thấy những con non này bẩn thỉu nên không muốn mua con nào, nhưng Kim Dục lại nói: “Tiểu Nguyệt, gia cầm nhà mình nuôi thịt rất ngon, còn có thể đẻ trứng, chúng ta mua về cố gắng nuôi, không mất bao lâu là đã có thể ăn được mỹ vị, muội đừng chê chúng nó bẩn, hay xem chúng là mỹ thực biết di chuyển là được rồi.”
Lương Nguyệt lại hỏi: “Dục tỷ rất thích nuôi gia súc, ăn gia súc sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây