Kim Dục bị Lương Nguyên chọc cười, nàng nhún nhún vai nói: “Chàng nói rất có lý, chuyện ta cần làm thực sự quá nhiều, không có thời gian làm bà mụ.”
Nàng thở dài một tiếng: “Được, ta từ bỏ, chuyện này không nói.”
Nàng muốn trợ giúp người, cũng phải lượng sức mới làm được.
Nghe vậy, Lương Nguyên nhẹ nhàng thở phào, không chấp nhất phải làm bà mụ là tốt.
Kim Dục nhìn bốn phía đen như mực: “Hiện tại là giờ nào rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây