Mấy người Lương Nguyên và Viên phụ đợi đã lâu, nghe thấy tiếng khóc hài tử rõ ràng, nhưng không thấy cửa mở ra, ngay cả hài tử cũng không bế ra, sợ là đã xảy ra điều gì không hay, tâm trạng của mọi người đều căng thẳng, nhìn chằm chằm vào cửa phòng.
Cũng không biết đã qua bao lâu, cửa đã mở.
Viên mẫu hài tử đang gói trong tấm tã lót đi tới, sau đó là Kim Dục và nhị bá mẫu.
“Sống, cả hai sống, y thuật Kim cô nương rất tuyệt, đã cứu sống mẫu tử Tam Hỉ rồi!” Nhị bá mẫu lớn giọng báo tin vui.
Mấy người Viên phụ đều nhẹ nhàng thở ra, muôn phần vui vẻ, đang chuẩn bị nói cảm ơn với Kim Dục, nhưng nào ngờ Kim Dục vừa đi ra cửa vừa nhìn thấy Lương Nguyên đã khàn giọng hô: “Lương Nguyên, mau dìu ta một lát, chân ta nhũn rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây