Lúc Kim Dục và Lương Nguyên từ trong nhà đi ra, chỉ thấy một đám người đi về phía Tần Vũ Nhu nghỉ ngơi, bọn họ hoặc phấn khích, hoặc tức giận, hoặc cười trên nỗi đau của người khác, vừa đi vừa nói vừa mắng, tiếng ồn ào ầm ĩ dẫn tới càng nhiều người, đến mức sau khi đến nơi xảy ra vụ việc, đám người đã tụ tập hơn trăm người, vòng vây đến sít sao căn nhà đang mượn cho Tần Vũ Nhu ở tạm.
Gia đình này cũng họ Viên, là nhị thúc của Viên Tiểu Ngư, trong phòng nhà mình xảy ra chuyện buồn nôn như vậy, một nhà bọn họ chỉ cảm thấy xúi quẩy, cho nên khi Vương Đại Văn nhào tới đánh người, không có người nào đi lên can ngăn, đều ở một bên góp sức trợ uy, bàng quan đứng nhìn.
Kim Dục và Lương Nguyên cùng với một nhà Viên Tiểu Ngư đi phía sau cùng đám người, người chen chúc trước mặt, bọn họ thấy không rõ tình huống bên trong, chỉ có thể nghe thấy các loại tiếng hò hét chửi rủa kêu đánh.
“Đánh chết con đĩ này, đánh chết hai cái thứ không biết nhục này đi!”
“Mặt mũi của Nhật Tộc chúng ta đã bị hai người bọn họ vứt sạch! Dìm biển, nhất định phải dìm biển bọn họ!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây