Kim mẫu trừng mắt với ông ấy: “Có cái gì mà tức giận, an phận trồng trọt đâu mất mặt.”
Kim Dục cũng nói: “Đúng rồi, không hề mất mặt chút nào, còn rất quang vinh, bộ lạc Nhật Nguyệt cái gì cũng thiếu, chúng ta muốn sống những ngày tốt lành, thì phải phô bày năng lực, trồng trọt, luyện sắt, cả hai không thể ít, chỉ cần cố gắng làm việc, không ăn trộm dùng mánh lới gian manh, vậy cũng là người có tiền đồ.”
“Tiểu Dục nói rất đúng.” Lương Hồng nói: “Năng lực mỗi người chúng ta khác biệt, con đường muốn đi ngày sau cũng sẽ khác, Kim lão đệ, Hổ Tử thích trồng trọt, lão đệ cứ để nó trồng đi.”
Kim phụ: “Ta không nói không cho nó loại, ta chỉ muốn cho nó đi theo A Nguyên học nhiều kỹ năng hơn, về sau sẽ không chịu thiệt thòi.”
Người làm cha nương, đều hi vọng con cái thành rồng, ông ấy cũng không ngoại lệ, trước kia là không có cơ hội để bọn nhỏ học tài nghệ, hiện tại có cơ hội học thì đương nhiên ông ấy phải để người thân học thêm chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây