“Gả cho ta, nàng muốn như thế nào cũng được.”
Nghe Lương Nguyên dùng giọng nói trầm thấp xen lẫn từ tính nói ra câu nói này, không thể phủ nhận, tâm can đã mềm nhũn của Kim Dục đã bị lay động rồi, nhưng cũng chỉ là hơi hơi mà thôi, rất nhanh đã bình tĩnh lại.
Nàng kéo hắn qua một bên, nói thì thầm với hắn: “Được được, sao chàng lại nói đến chuyện bảo ta gả cho chàng nữa thế, chúng ta mới an cư thôi, ta có rất nhiều việc cần hoàn thành, thành thân lúc này không quá phù hợp.”
Thấy Kim Dục và Lương Nguyên đi nơi khác nói chuyện, mấy người Kim mẫu vội vàng dừng lại, không đào đất nữa, nhìn bên hai người Kim Dục mấy lần.
Kim phụ lau mồ hôi nói: “Có thể dừng lại rồi, mệt chết ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây