Tay nghề thợ thủ công là cực kì trân quý, bộ lạc Nhật Nguyệt bọn họ từ khi tiếp xúc với bên ngoài đã ngày ngày muốn theo người bên ngoài học bản lĩnh của bọn họ, nhưng thương nhân lui tới không có một ai sẽ thực tình đối xử với bọn họ, mặc kệ người Nhật Nguyệt bọn họ đã trả giá ra bao nhiêu thịt rừng và hải sản, thương nhân đến từ các quốc gia cũng không bằng lòng phái thợ thủ công đến truyền dạy tay nghề cho bọn họ, cho nên, bộ lạc Nhật Nguyệt mới hàng năm đều tuyển ra có người trẻ tuổi năng lực ra biển kinh thương, đi dạo tại các quốc gia, nhưng mà, những thứ họ học được vẫn có hạn.
Bây giờ, đã có hai người thợ thủ công trân quý gia nhập vào trong Nguyệt tộc, hai người này còn là người lương tâm hào phóng, sẵn lòng truyền dạy bản lĩnh của mình cho người Nhật Nguyệt, làm sao hai người Bùi tộc trưởng có thể không cảm động đến rơi nước mắt.
Bùi tộc trưởng đã già, nước mắt suýt chút chảy ra, thấy phản ứng của ông ấy lớn như thế, Đinh Đạt vội trấn an ông ấy: “Bùi tộc trưởng, tộc trưởng đừng kích động, chúng ta từ từ nói.”
Bùi tộc trưởng giữ chặt tay của ông ấy: “Đinh Đạt, các ngươi sẽ không đổi ý đúng hay không?”
Đinh Đạt lắc đầu: “Sẽ không, sẽ không, việc nhận đồ đệ là có ích cho ta và nhi tử, chúng ta sẽ không đổi ý, ngươi cứ việc sắp xếp người tới, để chúng ta khảo nghiệm thử xem, có năng khiếu chúng ta sẽ giữ lại, cố gắng dạy bảo, người không thích hợp học món nghề này, chúng ta sẽ không thể dạy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây