Kim Dục quay đầu nhìn, mắt sáng lên: “Lương Nguyên, sao ngươi lại tới đây?”
“Thấy ngươi đã lâu vẫn chưa trở lại, sợ ngươi lạc đường, ta bèn đến tìm xem.” Lương Nguyên vừa nói vừa lấy xuống toàn bộ những thứ ở trên người trâu rừng vương.
“Có Tráng Tráng và Tuyết Đoàn ở đây, sao ta lại lạc đường.” Kim Dục ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng tay thì vỗ vào đầu trâu rừng vương: “Tráng Tráng, đừng trừng mắt nữa, nhanh đi đuổi theo gấu.”
“Bò....ò...!” Trâu rừng vương vắt chân lên cổ chạy xa.
Hu hu hu, chỉ biết bắt nạt trâu, người ta đã đâm heo khiêng đồ còn phải theo đuổi gấu, biết người ngọt là ngươi là bất hạnh của lão ngưu ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây