Nhóm Kim Dục đứng ở đầu thuyền, nhìn sương mù dày đặc trước mắt, có cảm giác như đang trong đám mây, rất thần kỳ.
“Khó trách tên là sương mù quỷ. Mặc dù đang ở trên một con thuyền, nhưng ta nhìn những chỗ gần cũng mờ căm. Nương nó, ngươi tới gần ta chút, ta đã sắp nhìn không rõ ngươi rồi.” Kim phụ duỗi tay với Kim mẫu. Mình đang ở trong sương mù, thê tử không ở bên người, ông cảm thấy rất không có cảm giác an toàn.
Kim mẫu nhìn ông ấy một cái, sau đó đảo mắt nhìn bốn phía, thấy lực chú ý của tất cả mọi người đều đặt vào sương mù, bà lặng lẽ nhích lại gần Kim phụ, kéo tay ông lại: “Bây giờ đã thấy rõ chưa?”
Kim phụ cười ha hả gật đầu: “Thấy rõ, thấy rõ rồi.”
Sương mù càng ngày càng dày, Kim phụ đã sắp nhìn không thấy nhóm Kim Dục, vội kêu lên: “Bọn nhỏ, mau tới chỗ cha này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây