Tả Thất Lang càng nói càng kích động, nói đến mấy đứa bé Kim Hổ thì nước miếng văng tung tóe: “Các ngươi đừng nhìn bọn Kim Hổ nhỏ, bọn nhỏ là cao thủ trồng trọt, Kim cô nương nói, trước kia lúc ở nhà, Kim Hổ đào đất cần mẫn hơn ai khác, đi theo người lớn trồng lúa nước hạt nào hạt nấy no tròn, dùng gạo đó nấu cơm cơm thơm lừng.”
Cái này làm bọn người Đại Vượng cho kích động muốn xỉu, có nằm mơ cũng không ngờ nhóm Kim cô nương ai nấy cũng đều là người giỏi giang khó lường!
Kiếm bộn rồi!
Đại Vượng vui mừng tới độ hai tay run rẩy: “Chúng ta nhất định phải đối xử tốt với nhóm Kim cô nương, không thể ép buộc bọn họ làm chuyện không muốn làm, mấy chuyện như truyền đạo thụ nghiệp này phải do bọn họ tự nguyện mới được.”
Bộ lạc Nhật Nguyệt bọn hắn sở dĩ khát vọng đón nhận người đến từ các quốc gia khác không chỉ có là vì hữu nghị và cộng sinh, mà càng nhiều hơn là muốn giao lưu cùng bọn họ, từ bọn họ học được kĩ năng để bộ lạc Nhật Nguyệt thoát khỏi cuộc sống của người hoang dã, để chư quốc đều để mắt đến người của Nhật Nguyệt. Đương nhiên, nếu như người tiến vào bộ lạc Nhật Nguyệt không muốn truyền dạy bản lĩnh của mình vậy bọn họ cũng sẽ không cưỡng cầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây