Trong trận chiến khốc liệt với Mạn quân vừa rồi, họ đã chiến đấu vô cùng hung hiểm, nên cả người lớn và bọn nhỏ đều bị thương.
“Khụ khụ khụ!!!” Kim Dục đột nhiên ho khan lên, Lương Nguyên lập tức lo lắng ngồi xổm xuống.
Kim Dục chậm rãi mở mắt ra, thấy được khuôn mặt của Lương Nguyên, liền lộ ra nụ cười yếu ớt.
“Nhìn đến huynh thật tốt.”
Lương Nguyên nở nụ cười: “Cô tỉnh lại cũng rất tốt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây