Mang Theo Di Động Chạy Nạn, Ta Bị Tháo Hán Trọng Sinh Kiều Dưỡng

Chương 162:

Chương Trước Chương Tiếp

Diêm Tùng vừa lòng gật đầu: “Không đưa bạc là đúng rồi, ở thời kỳ hiện tại, những con thuyền đó sẽ phải để trống rất lâu, mà cứ để đó thì cũng bỏ không, nên đưa cho các ngươi thì nó cũng còn có một chút tác dụng. Với lại sau khi tới được sông Dương Liễu rồi thì mấy người cứ bỏ thuyền ở đó, trực tiếp tiến vào núi không cần phải lo gì hết, chờ sau này có cơ hội, nếu nó còn không có hư hỏng thì ta sẽ phái người tới mang nó về.”

Ngoài miệng tuy rằng là nói như vậy, nhưng trong lòng Diêm Tùng lại hiểu rõ, mọi người trong thành Nham Cốc có thể vượt qua được trời đông giá rét năm nay hay không là một chuyện, nên nơi nào còn có cơ hội tới mang thuyền trở về.

Lương tiểu huynh đệ bọn họ đều là người nghèo khổ, đại nạn không chết chạy trốn tới nơi này đã là may mắn, trên người bọn họ có thể có bao nhiêu bạc chứ, đủ mua thuyền sao? Mà đủ thì mua thuyền xong còn có bạc ư? Với lại dù có cho bọn họ thuê thì cũng không kiếm được bao nhiêu, xong rồi cũng không có cách nào mang thuyền về, nên còn không bằng đem thuyền đưa cho bọn họ bán một cái ân tình.

Diêm Tùng tiếp tục nói: “Con đường đi tới bến đò rất rộng mở, xe ngựa có thể thông hành được, nên ngày mai ta cùng với Nhị Đản sẽ đánh xe đưa mấy người tới bến đò, chờ các ngươi lên thuyền chúng ta lại trở về. Ngoại trừ xe ngựa, ta còn sẽ chuẩn bị than củi với chậu than, để mấy người cũng có cái để sưởi ấm.”

Thấy Diêm Tùng chu đáo như thế, đám người Kim Dục cũng không biết nên nói cái gì nữa, tất cả đều ghi nhớ sự tốt bụng của ngài ấy vào trong lòng.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)