“Đường vòng, phải đi như thế nào?” Kim phụ cau mày: “Tống thần y không phải đã nói đi Bách Thú sơn chỉ có một cái lộ tuyến như thế này sao, bây giờ muốn thay đổi lộ tuyến, vậy thì phải trèo đèo lội suối, phương nam bên này khắp nơi đều là núi non sông ngòi, núi ở đây vừa nhiều vừa cao, nhìn thôi đã thấy tê cả da đầu rồi.”
Lương Nguyên kỳ thật biết cách đến được đại thảo nguyên Phúc Lai, mà không cần phải vượt qua nhiều ngọn núi như vậy, nhưng có vài lời không tiện nói ra, vì vậy hắn cũng chỉ có thể nói: “Không cần vội, chờ tới khi chúng ta đến được Nham Cốc Thành rồi, sau đó lại tìm người hỏi thăm tình hình rõ ràng xong tính tiếp được!”
Kim Dục gật đầu: “Cũng chỉ có thể như vậy.”
Trong lòng nàng biết rất rõ, nếu Lương Nguyên nói muốn đi đường vòng thì nhất định phải đi đường vòng, người Mạn thật sự rất hung ác, nàng không muốn lại đụng phải bọn họ.
Sau khi thảo luận một lúc lâu, mọi người lúc này mới nhờ Kim Dục mua giúp một ít thức ăn nhanh cất vào túi vải riêng ở trên người, sau đó từng người trở lại xe ngựa để nghỉ ngơi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây