“Thật sự là tứ thẩm của con, mà không đúng, chúng ta đã cắt đứt quan hệ với mấy người ở nhà cũ Kim gia rồi, nên con không thể kêu Mã Thủy Tiên là tứ thẩm nữa, cứ trực tiếp kêu tên nàng ta là được. Nhưng thật kỳ lạ, Mã Thủy Tiên này hẳn là đang chạy nạn với mấy người Kim gia kia mới đúng, sao lại ở chỗ này? Chẳng lẽ chỉ là người giống người, nàng ta không phải là Mã Thủy Tiên?” Kim mẫu nghi hoặc nói.
Tướng công của bà là trưởng tử của Kim gia, phía dưới còn có ba người đệ đệ, lần lượt là Kim Phúc, Kim Quý, Kim Tường, Kim Tường đứng hàng thứ tư, là đứa con trai được yêu thương nhất trong nhà, lớn hơn Kim Dục tám tuổi, là một tên tiểu bạch kiểm dẻo miệng chỉ biết nịnh nọt nữ nhân. Mà Mã Thủy Tiên là thôn hoa lại còn là nữ nhi của trưởng thôn, cho nên Kim Tường phải tốn rất nhiều công sức, tiêu hết tiền bạc trong nhà mới cưới được tới tay.
Mã Thủy Tiên làm người rất lười biếng, sau khi gả vào Kim gia cũng không làm việc, tất cả mọi việc trong nhà đều là do các phòng khác làm, còn nàng ta chỉ phụ trách mỗi ngày trang điểm xinh đẹp chọc cho Kim Tường vui vẻ. Trong lúc chạy nạn, Kim Tường cũng vô cùng nuông chiều nàng ta, có ăn đều sẽ thiên vị Mã Thủy Tiên.
Nếu như người phụ nữ cách đó không xa thật sự là Mã Thủy Tiên, vậy thì phiền phức rồi, bởi vì Mã Thủy Tiên cùng với đại phòng bọn họ chán ghét lẫn nhau, lại còn từng bị Kim mẫu tát cho vài cái.
“Mau đi thôi, mặc kệ nàng ta có phải Mã Thủy Tiên hay không, chúng ta cũng đừng để ý, nhân lúc ả còn chưa nhìn thấy chúng ta thì đi nhanh thôi, nương con là ta vừa nhìn thấy Mã Thủy Tiên thì đã khó chịu rồi.” Kim mẫu vội vàng kéo tay Kim Dục xoay người đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây