“Báo Vân trại bị sét đánh?” Mạnh Phi Báo cảm thấy không thể tin được trợn to mắt.
“'Nấc’, cái phương hướng đó cũng không phải chỉ có Báo Vân trại, muốn đánh thì cũng phải đánh tên Trương nhà giàu số một kia.” Kim Dục khóc nấc yếu ớt nói.
Khóc nhiều như vậy, lại còn bị tiếng sấm làm cho giật mình đột ngột ngừng khóc, không thông thuận liền không ngừng nấc cụt, Kim Dục cảm thấy vô cùng khó chịu, nước mắt còn không khống chế được cứ rơi mãi.
Lương Nguyên thấy vậy định đưa nước cho nàng uống để nàng chậm rãi bình phục, đám người Kim phụ lúc này định thần lại, sôi nổi đi tới vây quanh Kim Dục hỏi han.
“Tiểu Dục, con làm cha sợ muốn chết, thân thể con yếu như vậy, sao có thể khóc nhiều như vậy được! Mau đừng khóc nữa, ai u, còn nấc cụt, tức phụ, mau lấy nước đưa cho con bé uống.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây