Lương Hoành nhìn Kim phụ một cái: “Đi theo quý nhân, pháp bảo trong tay tiểu Dục liền không thể tùy tiện dùng, mỹ thực trong đó ông còn chưa ăn qua hết đâu!”
Kim phụ nghe vậy sắc mặt nháy mắt thay đổi, những người còn lại cũng thay đổi sắc mặt, đặc biệt là mấy đứa nhỏ như Kim Hổ, một bộ biểu tình đau khổ sắp khóc.
Kim Hổ kéo ống tay áo Kim mẫu: “Nương, con muốn ăn mỹ thực.”
Kim Kiều hỏi: “Kinh thành có mấy thứ như chocolate, bánh mì, bánh kem sao?”
Kim Dục nhíu mày: “Hẳn là không có.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây