Mục Thanh suy nghĩ rồi nói: “Con có một quyển sách luyện võ rèn luyện thân thể, chờ trở về sẽ lấy ra học, lần sau tìm Mục Hồng Kiệt tính sổ, một cước đá bay nó.”
“Ngốc à, nếu lần sau thằng bé còn tìm con gây chuyện thì phải chạy ngay, chạy đi tìm cha con. Lấy tay chân bé tí của con sao đánh lại nó.”
Một nhà ba người đi ngang qua tiệm chụp ảnh, Lâm Ngọc kéo theo con gái: “Khó khăn lắm mới đến thành phố một chuyến, đến cũng đến rồi, chụp một bức ảnh đi.”
“Được đó, nhờ thợ chụp ảnh rửa ảnh gấp cho chúng ta.”
Lâm Ngọc muốn lưu giữ lại quá trình trưởng thành của con gái nhỏ, cũng không ngại chi tiền, mỗi năm đều phải đến chụp một lần. Ngoại hình của Mục Thanh rất ưa nhìn, thợ chụp ảnh trong tiệm có ấn tượng khá sâu với cô bé, đến nỗi bây giờ vẫn còn nhớ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây