“Thanh Thanh, cháu nói bà nghe, Mục Hồng Kiệt có phải đánh cháu hay không?”
Mục Thanh nói chuyện thực sự đáng thương: “Anh ta mắng cha mẹ cháu, mắng nhà cháu tuyệt tử tuyệt tôn, còn đánh cháu nữa, chỉ là, chỉ là cháu cũng dùng đầu đụng vào anh ta.”
Cô bé ủy khuất đứng ở đằng kia, bộ dáng quật cường làm cho mọi người sinh lòng thương yêu, nhìn qua liền căm tức Mục Hồng Kiệt, đều là cùng một gốc rễ đi ra, tuyệt tử tuyệt tôn, loại lời này làm sao lại có thể nói ra được?
Vương Thái Hà bị tức đến mức suýt hôn mê, Mục Quý vội vàng ôm lấy vợ mình: “Lão bà, bà thế nào rồi?”
Vương Thái Hà vỗ ngực, lẩm bẩm nói: “Tôi không quản được, tôi không quản được nữa rồi, chờ Kế Đông trở về bảo nó tự mình đi tìm Mục Kế Binh tính sổ đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây