Trương Lan Hoa ở trong phòng thu dọn đồ đạc, vừa thu dọn vừa nói: “Mục Kế Binh, anh mau đi kiểm tra xem, nếu nước ngập đến nhà Mục Quốc Trụ, chúng ta liền chuyển lên núi.”
“Vậy em muốn chuyển đi đâu?”
“Còn có thể đi đâu? Đi tìm nhà Mục Kế Đông chứ đi đâu nữa. Tuy nói ở riêng nhưng chúng ta dù sao cũng là anh chị của người ta, chú đấy ngay cả người ngoài cũng có thể đón về nhà ở, chúng ta chẳng lẽ không thể ở đó sao?”
Mục Kế Binh có chút không kiên nhẫn: “Không cần chuyển, trong thôn đã phái người đi xuống dưới huyện thành khơi thông đường sông, chỉ cần đường sông thông rồi, mực nước khẳng định giảm xuống.”
Trương Lan Hoa đang cầm đồ vật trong tay liền ném đi, hai tay chống nạnh nổi giận mắng: “Mục Kế Binh, anh đây là có ý gì? Muốn tôi mang theo con trai và chờ chết ở đây với anh sao? Tôi nói cho anh biết, anh nghĩ cũng đừng nghĩ! Anh có thể cần phải giữ thể diện nhưng tôi có thể không cần, đến lúc đó nước dâng lên, đi hay không tùy anh, Trương Lan Hoa tôi khẳng định phải đi! Anh mà có bị làm sao ấy, tôi quay đầu lại tìm cho con tôi một người cha khác có khả năng chút là được chứ gì.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây