Lâm Ngọc thấy hai đứa bé cũng không hỏi gì, chỉ lấy khăn đưa cho bọn chúng lau mặt lau tay, bảo bọn chúng lên giường ngủ, Tiểu Thạch Đầu và Nha Nha ngoan ngoãn nằm xuống ngủ bên cạnh Thanh Thanh.
Lúc này Mục Thanh đã ngủ say, trong phòng có tiếng động cũng không ảnh hưởng đến cô bé. Mãi đến sáng hôm sau, giữa trời ầm vang tiếng sấm, Mục Thanh mới tỉnh.
Thôn dân dưới chân núi lập tức lao ra khỏi nhà, Mục Quốc Trụ không thể xuống đất, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm bên ngoài.
Ve trên cây không kêu, trong thôn nghênh đón khoảnh khắc yên tĩnh hiếm thấy.
Ầm ầm ầm, lại một tiếng sấm nữa, tiếng sấm lớn như nổ sát bên tai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây