Ý của Dung Văn Bác là bây giờ Mục Kế Đông đã lên đến chức này rồi, cứ mặc kệ chuyện của thằng hai đó đi, duy trì ngoài mặt là được rồi.
“Năm đó dạy cháu bắn cung, chú cũng không ngờ cháu sẽ có tạo hóa như này.”
Mục Kế Đông mỉm cười nhìn vợ và con gái: “Tất cả là nhờ có sự ủng hộ của vợ và con gái cháu, nghĩ cách cho cháu, nếu chỉ dựa vào cháu thì nhất định không thể có được ngày hôm nay.”
Dung Văn Bác nghe thấy lời này thì xem trọng Mục Kế Đông hơn: “Cháu là một người sáng suốt.”
Dung Văn Bác từng dạy dỗ Mục Thanh, ông cụ cực kỳ rõ cô nhóc này thông minh nhường nào, thậm chí ông cụ còn nghĩ cô có trí tuệ hiếm có.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây