“Vậy sáng mai em và con gái đi vào huyện mua thức ăn.”
“Ừ.”
Mục Kế Đông không đi, ông tới nhà cũ nói chuyện với cha mẹ.
Mời người nhà ăn cơm, chắc chắn không thể quên nhà họ Hình và nhà họ Vân. Buổi sáng hôm sau Lâm Ngọc xếp các tờ đơn, đồ cần mua có hơi nhiều.
“Mẹ ơi, ra vẻ là được rồi, chỗ con cái gì mà không có.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây