Đúng lúc này, chị Tôn tới.
“Khiến cháu chờ lâu rồi.” Chị Tôn vội giải thích một câu “Dì không quen trường, dạo qua hai vòng mới tìm tới được, đều tại dì, làm mất thời gian của cháu rồi.”
“Không sao, cũng không muộn.”
Thấy tất cả mọi người đang ăn cơm, bàn trước mặt Mục Thanh trống trơn, chị Tôn vội vàng lấy ra một cái khăn nóng đưa cho Mục Thanh.
Mục Thanh cầm khăn nóng, chậm rãi lau tay, chị Tôn vội vàng mở hộp thức ăn ra, đem thức ăn bày ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây