Người ở bên Trương Bác cũng định là hai ngày sau.
Cát Mộng rất có hứng thú Mục Thanh, càng tiếp xúc với cô, cô ấy càng thấy hứng thú, khi Mục Thanh và những người khác ra ngoài chơi, cô ấy cũng đi theo, còn dính vào Mục Thanh rất chặt, thân mật không chịu được.
Cuối cùng, Hoắc Dung Thời có hơi nhíu mày, người này không phải không thích Mục Thanh sao? Làm sao bây giờ lại quay ngoắt một trăm tám mươi độ vậy?
Trương Bác vỗ vỗ vai Hoắc Dung Thời: “Có thể là Mục Thanh năm đó có ơn cứu mạng không gì báo đáp được với cô ấy, cho nên muốn cùng Mục Thanh thân cận một chút, trở thành bạn tốt.”
“Mục Thanh, mau tới đây, chúng ta cùng nhau chụp một tấm ảnh đi.” Cát Mộng cười vẫy gọi Mục Thanh lại đây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây