Vẫn chưa đến giờ hẹn lấy ảnh chụp, sau khi bước ra khỏi khu nhà lều, hai người mới không nhanh không chậm cầm phiếu lương thực đi mua lương thực, phần lớn lương thực mua được đều dặn con gái cất đi, trong giỏ chỉ chừa lại mười đến mười lăm ký làm dáng.
Gia đình nhỏ đi bộ đến quán chụp ảnh, lấy ảnh xong, Mục Thanh ngạc nhiên đến ngơ người, cái thứ tách tách đó thật lợi hại, trên mặt giấy nho nhỏ, dáng vẻ của cô bé vậy mà trông còn rõ nét hơn cả bức họa do họa sư cung đình vẽ ra.
Mục Kế Đông nhìn ảnh mỉm cười: “Con gái của cha thật xinh đẹp, mẹ sấp nhỏ giỏi quá đi, có thể sinh ra con gái đẹp như vậy.”
Lâm Ngọc ngượng ngùng: “Đang ở nơi đông người, anh nói bậy bạ gì đấy, nhanh đến trạm xe thôi, đừng để lỡ mất chuyến xe cuối cùng.”
“Ha ha, được, đi ngay đây.” Mục Kế Đông cất ảnh chụp đi, vội vàng đuổi theo bước chân của vợ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây