Ngày hai mươi tháng chạp, Hoắc Dung Thời trở về, buổi sáng về nhà, buổi chiều đến nhà Mục Thanh.
“Anh biết em chắc chắn sẽ thi đậu mà.”
Mục Thanh cười nói: “Học bao nhiêu năm đèn sách như vậy, cuối cùng phải có một chút thành quả chứ.”
Hôm nay Mục Thanh mặc một bộ áo bông màu vàng nhạt họa tiết hoa tươi do mẹ làm, hai bím tóc rủ xuống ở sau tai, lúc mỉm cười, mắt sáng lên, đôi mắt sáng sủa, vô cùng xinh đẹp.
Hoắc Dung Thời quan sát cô: “Em gầy rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây