Mẹ Mạnh cũng lười quản: “Cho dù mẹ nấu cơm không ngon thì con cũng phải nhịn một chút, đợi đến khi con ở cữ xong thì muốn ăn cái gì phải tự mình đi làm đấy.”
Mạnh Hiểu hạnh phúc với thời gian ở cữ của bản thân, Giang San cũng lén gặp qua Trần Ngọc Thụ để hỏi vợ chồng hai người bọn họ nghĩ như thế nào, mắt thấy hai người đã ba mươi, nếu không sinh thì về sau sẽ càng không dễ sinh.
Trần Ngọc Thụ trong lòng tự biết, đây không phải là chuyện một mình anh quyết định nên không tiện nói với dì.
Giang San cũng biết vợ chồng nhỏ nhà bọn họ khó xử, cuối cùng đành nói một câu: “Ở Nam Quảng bên này, hai người còn có cái gì mà phải lo lắng? Nếu Hình Lị đang ở tuyến đầu thì chuyển đến bên hậu cần, con bé lại là sinh viên, vị trí nào không thể tranh thủ chứ?”
“Dì, nói thật với dì vậy, kỳ thật lúc lễ mừng năm mới hai vợ chồng cháu có trở về, cha mẹ vợ cũng nói chuyện này với chúng cháu. Vợ cháu cũng có suy nghĩ, hai người chúng cháu muốn chờ tin tức kia xác thực rồi nói sau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây