“Mẹ đừng nghĩ nhiều, là Hoắc Dung Thời nói, Trang Bác cũng đồng ý rồi. Với lại nhà anh ấy không thiếu tiền, ở đó gần Kim Hoa, cũng dễ tìm mua chân giò hun khói lắm.”
Hơn mười một giờ, bưu cục chuyển một cái bao to tới, sau khi trả tiền cho nhân viên bưu cục, Mục Thanh cầm kéo cắt cái bao, bên trong có năm cái chân giò hun khói.
“Chà, thật là hào phóng, đống này phải trị giá mấy trăm tệ đấy nhỉ.”
“Mẹ, tới lúc đó vất vả cho mẹ làm hai bình tương nấm to rồi.”
“Hai bình tương nấm cũng chẳng dùng hết nhiều chân giò hun khói như vậy, vẫn là nhà mình được hời.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây