Lâm Ngọc cười nói: “Em giỏi hầm canh, đám cưới của Hồng Kỳ, em sẽ bao sáu nồi canh ngày mai.”
Vương Xuân Linh cười đến không khép được miệng: “Vậy thì tốt quá, Hồng Kỳ, Mạnh Hiểu, còn không qua cảm ơn mẹ Ba của hai đứa.”
Có canh do Lâm Ngọc tự tay nấu, vậy thì bàn đồ ăn sẽ không thua kém gì nhà họ Trần hôm nay.
Lâm Ngọc vội xua tay: “Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn.”
Mục Kế Đông nói với hai vợ chồng Mục Hồng Vệ: “Lúc hai đứa kết hôn cha không về được, không cho được cái gì, khi nào hai đứa về mang theo một thùng sữa bột, coi như cha tiếp viện cho hai đứa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây