“Ừ, hôm nay mua được chân giò hun khói không tệ, lát nữa chặt chân giò hầm canh cho anh uống, nếu uống không hết thì có thể dùng làm nguyên liệu nấu ăn cho sáng mai.”
Chân giò hun khói phơi nắng đặc biệt khô, dao phay trong nhà không dễ chặt, Mục Kế Đông bảo con gái tìm một cái cưa, anh một chân giẫm lên cưa đứt xương.
Lâm Ngọc vừa rửa vừa nói: “Trên bề mặt nhìn không đẹp, sau khi cưa ra thì quả thật mở mang tầm mắt, hai cha con mau nhìn thịt bên trong, đỏ sậm trong suốt, cùng một màu với lựu.”
“Hôm nay lẽ ra hai mẹ con mình nên hỏi một chút xem nhà ông ấy còn chân giò hun khói hay không.”
“Con thấy hẳn là không có, người ở đây thích ướp chân giò hun khói nhưng hiện tại heo nuôi ở nông thôn đều là theo tập thể, quanh năm suốt tháng một thôn chỉ có mấy con heo, muốn giò heo thì hơi khó, người trong nhà ít lao động, làm lâu, tiền mua cũng không rẻ. Một nhà có thể tiết kiệm được một đến hai cái chân giò hun khói cũng coi như là nhà giàu có rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây