Kim Dự Chương nở nụ cười, đôi mắt vừa khóc cho sưng húp giờ đã híp thành một đường, rất tự giác chỉnh lại xưng hô: “Cha tớ là cục trưởng cục công an, mẹ thì làm việc ở cửa hàng bách hóa nên nhà tớ cách vài ngày là có thể ăn thịt.”
“Ừ, nhà cậu quả thật rất tốt.”
Kim Dự Chương dịch mông về phía Mục Thanh một chút: “Cậu còn chưa nói cho tớ biết cậu tên là gì.”
“Tớ tên là Mục Thanh.” Mục Thanh kiên nhẫn giới thiệu tên mình lại một lần nữa.
“Mục Thanh, xin chào, tớ là Kim Dự Chương.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây