“Đang để ở trong phòng á, năm đầu tiên được phát mấy cuốn sách?”
Trần Tĩnh lấy túi sách nhỏ của cô bé ra nhìn, rất là dễ thương: “Yên tâm, chả có mấy cuốn sách đâu, túi sách của em có thể đựng hết.”
Trương Khâm bĩu môi: “Mục Thanh, em phải chuẩn bị tâm lý trước. Mặc dù là đi học nhưng giáo viên dạy cho em không nhiều kiến thức lắm, chủ yếu vẫn là tự học.”
Trần Tĩnh và Thẩm Viên cũng nói: “Bây giờ em đã biết nhiều chữ lắm rồi. Thật ra nếu không phải vì lấy bằng thì cũng không cần phải tới trường.”
Kiếp trước tới kiếp này, Mục Thanh vẫn luôn được dạy riêng, chưa từng đi tới trường lần nào. Cô bé có hơi mong chờ cuộc sống trong trường học.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây