Mục Thanh quay đầu trừng mắt liếc cậu một cái, không biết nói thì câm miệng.
Khóe môi Hoắc Dung Thời hơi nhếch lên, vươn tay về phía cô bé.
Mục Thanh không chút do dự kéo tay cậu đi lên, cô đưa tay kéo Trần Tĩnh, Trương Khâm tiến lên một bước: “Em lên trước.”
“Hừ, không phải chân em dài sao? Tự mình đi lên đi.”
“Chân ngắn cũng quá khổ rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây