Khi trở về, Hoắc Cẩm Niên lái xe, người khách là Lý Bảo Ứng ngồi ghế phụ, Hoắc Dung Thời ngồi phía sau cùng ông bà nội.
Bà Hoắc cười tủm tỉm cầm tay cháu trai: “Tới đây mấy tháng, kết bạn được chưa?”
Khóe miệng Hoắc Dung Thời hơi nhếch lên: “Cháu có quen biết một cô bé rất lợi hại.”
Nghe nói như thế, ông Hoắc nhướng nhướng mày làm vẻ mặt không thể tin mà nhìn cháu trai: “Cô bé? Cháu còn biết cô bé nào hả?”
Hoắc Cẩm Niên khẽ cười nói: “Cha, con đã nghe nói, cô bé kia rất lợi hại, còn chưa chính thức đi học mà cầm kỳ thi họa đều biết hết rồi, chơi cờ cũng rất giỏi, Dung Thời cũng không đánh lại cô bé.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây