“No rồi thì thử một miếng thôi. Cậu ăn không hết thì tớ ăn” Bành Phong Niên một mực muốn đưa cho Điền Điềm.
Chỗ này khá xa xôi hẻo lánh, dù sao mọi người vẫn thường xuyên tới đây, đưa đưa đẩy đẩy e là không hay cho lắm.. Điền Điềm nhận lấy bánh Bành Phong Niên đưa, bóc lá bánh màu xanh đậm ra, mùi thơm của thịt muối phảng phất qua mũi cô bé.
Cô bé cắn một miếng, thầm nghĩ, hương vị đó, cô sẽ nhớ suốt đời.
“Ngon đúng không.”
“Ngon”, Điền Điềm gật đầu, ánh mắt cô bé như có nước ngưng đọng vậy
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây