Mục Thanh là một người trầm tĩnh, tập trung phối màu, tô vẽ, điều chỉnh màu mực, thời gian trôi qua rất nhanh, đến khi cô bé cầm con dấu ấn xuống thì đã hoàng hôn.
Sau khi cô bé đóng dấu, nhìn từ xa, tự thấy vẽ không tệ.
Mục Thanh quay đầu hỏi Trương Khâm: “Anh thấy sao?”
Trương Khâm vuốt cằm: “Anh thấy không chỉ treo lên tường mà còn phải đóng khung nữa.”
Mục Thanh bật cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây