Mục Thanh lại kéo kéo tay áo mẹ mình khuyên nhủ: “Mẹ, con cảm thấy cô ấy nói đúng đấy, trước tiên mẹ con mình cứ mua lại phòng ở đã.”
“Con cũng cảm thấy được?” Lâm Ngọc nhíu mày.
“Có thể ạ, mẹ cứ mua lại rồi tính tiếp, con thấy trước tiên mình nên tìm người sửa lại phòng rồi gia cố thêm là ổn.” Ý của Mục Thanh là dù sao nhà mình cũng có tiền mà tiền chính là dùng để tiêu, tiền để một chỗ không thể sinh ra tiền, phải làm thì mới có tiền và lúc cần tiêu tiền đừng tiết kiệm.
Mấy năm nay tiền mẹ tiết kiệm cũng được mấy vạn, sửa một tòa nhà gạch ngói còn không dùng tới một ngàn đồng, tại sao lại không sửa?
Đến lúc mà mình không ở được nữa, nhà mang đi bán cũng được
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây