Thôi, cái đầu lừa ngang bướng này không khuyên được đâu. Dù sao cũng tách ra rồi, thích làm gì thì đi làm đi! Tốt xấu gì trong thôn cũng có một căn nhà lớn, cho dù không đi ra ngoài được, về còn có nhà ở.
Mục Hồng Kỳ làm người dưới không nên lắm mồm, có điều trận của ngày hôm nay, cậu bé lại đứng bên cha Ba của cậu bé.
“Ông nội bà nội, cha Ba của con bắn tên chuẩn như thế, cho dù không tiền xài thì vào núi săn vài con mồi đi bán là được. Sao mà đói bụng được?”
Vương Thái Hà tức giận: “Đi săn cho bản thân ăn thì cũng được, bán cái gì mà bán? Bị người ta bắt được thì cháu làm sao đây?”
Bây giờ gà vịt trong thôn đều không được nuôi thêm, ngoại trừ dược liệu trên núi được phép hái xuống thì phải bán cho công ty dược liệu, mấy thứ khác ai giám bán?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây