Cha mẹ Vân Linh đều làm việc trong quân đội, chính chị ấy làm công tác văn hóa, người đàn ông của chị ấy là Phó thị trưởng nên chị ấy rất nhạy bén đối với mấy cái này.
Chị ấy nói: “Vận động triệt để quá chỉ sợ lại thêm chuyện.”
Hai người lớn nhỏ giọng nói chuyện, không quan tâm đến cô bé Mục Thanh nghe bọn họ nói mà ngẩn người.
Ăn trưa xong, Mục Thanh khóc quấy muốn về nhà, Dung Văn Bác và Hình Định Bắc còn chuyện cần nói nên để cả nhà họ ba người bề trước, buổi chiều tự ông ấy về sau.
Mục Kế Đông bế con gái đi ra ngoài, đánh nhẹ cô bé một cái: “Hôm nay sao vậy, trước đây con chưa bao giờ như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây