Phan Vi nói ra đề nghị: “Một lát tôi và Lý Hồng Anh đi lên thị trấn mua mùng, treo mùng lên sẽ đỡ hơn chút, mấy cậu đi cùng chúng tôi không.”
Dương Tuyết Nồng và Hứa Chân Chân không nghe họ, một lòng một dạ nghĩ làm sao đổi nhà.
Cuối cùng, ánh mắt Mục Giải Phóng nhìn bọn họ giống như đang nhìn kẻ ngốc, có nhà miễn phí để ở là tốt rồi còn muốn ở nhà ngói, sao không lên trời luôn đi?
Hai người chạy đi hỏi thăm nhà ai có phòng trống cho thuê, chỉ cần là nhà ngói thì giá cả có thể thương lượng.
Không được, không thương lượng, nhà mình còn không đủ để ở.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây