“Hai người họ sao có thể giống chúng ta, hai người họ còn có người quan tâm sống chết, cho dù đến nông thôn chắc chắn sẽ không thiếu tiền và phiếu, không cần làm gì cũng có thể mua đồ ăn qua ngày.”
Lưu Hồng Anh thì không thấy vậy: “Giờ chỉ mới đến, còn lại cứ để sau này từ từ xem thử, nếu như mười năm tám năm nữa người nhà còn chu cấp cho mấy người họ thì tôi phục.”
Lưu Hồng Anh và Phan Vi nói chuyện hợp nhau, nguyên nhân chủ yếu vì nhà hai người không khá giả lắm. Cố gắng tốt nghiệp trung học nhưng vẫn không tìm được việc làm, các anh trai trong nhà muốn kết hôn nhưng không có phòng, cả ngày cứ bị khinh thường. Thay vì tìm đại một người rồi kết hôn còn không bằng bản thân tự giác phấn đấu.
“Chẳng phải chúng ta xuống nông thôn đều được trợ cấp sao, cha mẹ tôi muốn tôi mang tiền về cho anh trai cưới vợ, tôi không suy nghĩ đã từ chối ngay, tiền phải tự mình cầm trong tay mới chắc.”
Lưu Hồng Anh cười nói với Phan Vi: “Cũng đúng, tôi cũng nghĩ vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây